xoay chuyen can khon

Viên nén bao phim Phenytoin - Thuốc chống co giật, chống động kinhThông tin dành cho chuyên giaPhenytoin là một loại thuốc chống co giật Chương 148: Ngày 28 tháng 1 - Xoay chuyển càn khôn. "Không phải đâu, không phải đâu, giám đốc Lâm, giám đốc Lý, chúng tôi không muốn tham gia thi đâu! Cái gì mà phòng tạp vụ chứ? Các anh đừng nghe một phía…. Tiểu Tô nói lung tung đấy! Chúng tôi không tham gia đâu, sẽ không Từ Gia Thế đến Hưng Hân chỉ cách nhau một cung đường, thế giới của Diệp Tu như đảo điên xoay chuyển. Có điều, chính hắn lại không nghĩ vậy. Hắn còn Ô Thiên Cơ, còn Quân Mạc Tiếu, còn Vinh Quang, hắn còn cơ hội làm lại từ đầu. Nhất Diệp Chi Thu dẫu không còn là Vay Tiền Cấp Tốc Online Cmnd. Phiên Thiên Côn thừa cơ quét ngang ra, hóa thành một đạo côn ảnh giơ lên trời, rơi xuống người của Lục Trảo Huyết Long, đánh bay ra. Gào! Cự Viên Bạch Sắc rống lên một tiếng, hai tay bỗng nhiên hóa thành tàn ảnh, Phiên Thiên Côn cũng biến ảo thành từng đạo côn ảnh kim sắc cực lớn, ùn ùn kéo đến bao phủ lấy Lục Trảo Huyết Long. Tì Lư nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt đại biến, hiển nhiên là không thể ngờ tới, hắn đã cho rằng Huyết Minh Chi Khí là có thể kiêu ngạo, lại không có phát huynh tác dụng như trong tưởng tượng! Giờ khắc này, trong lòng Thạch Mục chỉ cảm thấy niềm vui sướng tràn trề, vừa rồi con bởi vì cố kỵ Huyết Minh Chi Khí, chân khí trong người phần lớn đều đã vọt tới chống lại Huyết Minh Chi Khí, lúc này không còn cố kỵ nữa, tất cả lực lượng toàn bộ đều dùng để công kích, lúc này tinh thần rất hăng hái, áp chế Lục Trảo Huyết Long xuống. Lại không biết có đúng là bởi vì hấp thụ Huyết Minh Chi Khí hay không, không gian huyết sắc đối với việc áp chế chân khí của hắn lại càng ngày càng nhỏ, uy lực của Phiên Thiên Côn dần dần được triển hiện ra. Chân khí trong người Thạch Mục toàn bộ đều dồn vào trong Phiên Thiên Côn, mãnh liệt vung ra một cái. Ầm ầm! Một dòng hồng lưu nước lũ kim sắc to lớn bay ra từ trong thân côn. Pháp tắc áp chế của không gian huyết sắc biến mất, trong lòng Thạch Mục mơ hồ hiểu được cái gì đó, mặt khác hai tay của Cự Viên Bạch Sắc lại nhanh chóng kết ấn, đánh ra từng đạo pháp quyết. Hồng lưu kim sắc cuồn cuộn biến hình, bỗng nhiên hóa thành nguyệt nha trăng lưỡi liềm cỡ lớn màu vàng, bên trên có vô số phù văn kim sắc lóe lên, tản phát ra một cỗ khí tức cực kỳ sắc bén, giống như có thể chém đứt tất cả. Bịch bịch bịch bịch! Lục Trảo Huyết Long bị vô số côn ảnh đánh bay, thân hình vẫn có chút bất ổn, nguyệt nha trăng lưỡi liềm cỡ lớn màu vàng bắn ra, lóe lên đã đến trước người. Thân thể của Lục Trảo Huyết Long nhanh chóng run run giống như cái sàng, trên sống lưng có một hàng gai xương lớn toàn bộ đều bắn ra, đánh ở trên nguyệt nha trăng lưỡi liềm to lớn màu vàng. Những gai xương đó không có cách nào ngăn chặn được nguyệt nha kim sắc, dễ dàng bị chém thành hai mảnh, nguyệt nha kim sắc lóe lên quang mang, chém lên người của Lục Trảo Huyết Long. Răng rắc một tiếng! Thân thể của Lục Trảo Huyết Long lại bị chém thành hai mảnh, sau đó trực tiếp vỡ ra, hóa thành huyết vân đầy trời. Sắc mặt Tì Lư lại biến đổi! - Tìm thấy rồi! Tìm thấy vị trí của pháp bảo đó rồi... a! Thạch tiểu tử, ngươi lại có thể hóa giải được Huyết Minh Chi Khí! - Lúc này, bên tai Thạch Mục vang lên thanh âm của Thủy Linh Tử, trước là hưng phấn, sau đó lập tức hóa thành kinh ngạc. - Bây giờ không ra cũng không sao rồi... không, không ra càng tốt! - Thạch Mục trả lời một câu, thân hình to lớn của Cự Viên Bạch Sắc lại nhào ra, bay về phía Tì Lư. Lúc này hắn toàn lực hoạt động trong huyết hải, hấp thu Huyết Minh Chi Khí trong không gian huyết sắc, thân thể lại một lần nữa nhanh chóng bay lên. Một vài tiết điểm thần bí bắt đầu thức tỉnh, năng lực khôi phục tăng nhanh, cho dù không hoạt động được Cửu Chuyển Huyền Công Mộc Chi Lực, nhưng vết thương lớn trên ngực Bạch Viên cũng bắt đầu khôi phục nhanh chóng. Ngay cả tính cách của Thạch Mục cũng trầm xuống, nhưng lúc này trong đáy lòng, cũng không khỏi hiện lên một tia kích động. Sau khi hấp thu Huyết Minh Chi Khí, hắn mơ hồ ước chừng đã chạm tới một điểm của “Bất Tử Chi Thân” cảnh giới. Hắn huýt ra một tiếng vui mừng, cánh tay chợt giương lên, Phiên Thiên Côn kim quang đại thịnh, tiếp đó vung ra, mảng lớn kim quang lại một lần nữa hiện ra, hóa thành một đạo nguyệt nha kim sắc đủ để xé rách hư không, chém tới chỗ Tì Lư. Lúc này trong đầu Tì Lư một mảnh hỗn loạn, cho đến khi kim sắc nguyệt nha bắn đến trước người, mới phản ứng được. Dưới tình thế cấp bách, hắn hét lớn một tiếng, bỗng nhiên vung tay lên, năm cái Ngũ Trảo Huyết Long bên người lập tức bổ ra, chắn ở trước người hắn, nghênh đón kim sắc nguyệt nha. Đồng thời, Tì Lư đã xoay người trốn đi. Ầm ầm một tiếng, nguyệt nha kim sắc cỡ lớn và năm cái huyết long va vào nhau ầm ầm, cùng vỡ tan ra. Trong lòng Tì Lư lập tức căng thẳng. Mọi thứ xảy ra trước mắt, đã hoàn toàn thoát ra khỏi sự khống chế của hắn. Hắn vừa mới bay ra không được bao xa, trước mắt hư không lóe lên, thân ảnh của Thạch Mục đột nhiên xuất hiện, không biết lúc nào đã giải trừ được Bạch Viên biến thân. Thạch Mục thần tình băng lãnh, vung Phiên Thiên Côn, một đạo nguyệt nha kim sắc lại một lần nữa bắn ra, chém về phía Tì Lư. Thân hình Tì Lư ngừng lại, hai mắt lóe qua một tia dữ tợn, bỗng nhiên há miệng ra, phun ra một ngụm huyết quang. Trong huyết quang mơ hồ có thể nhìn thấy năm món pháp bảo, là lệnh bài, bảo bình, lá cờ nhỏ những vật này. Hai tay Tì Lư nhanh chóng bấm pháp quyết, năm món pháp bảo nhanh chóng xoay tròn, mơ hồ, năm món pháp bảo hóa thành một tầng huyết sắc quang mạc, bao phủ Tì Lư ở bên trong, từ đầu đến chân đều phòng hộ nghiêm ngặt. Trên huyết sắc quang tráo tráo cái lồng . Ở đây nói đến một thần thông của Thạch Mục ở chương trước lóe lên vô số phù văn, tản phát ra khí tức pháp tắc, vừa mới thành hình, nguyệt nha kim sắc đã bắn tới, hung hăng chém vào bên trên. Ầm ầm! Một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa truyền ra, Huyết sắc quang mạc cầm cự được mấy hơi thở, có điều vẫn vỡ ra ầm ầm. Nguyệt nha kim sắc không dừng một chút nào, chém ở trên người Tì Lư, một cỗ kim quang gai mắt che mất thân thể của Tì Lư. Nhân ảnh lóe lên, thân ảnh của Thạch Mục xuất hiện ở bên cạnh. Trong miệng khẽ quát một tiếng, bên ngoài thân bỗng nhiên có xích quang đại thịnh, cả mảng lớn hào quang màu đỏ xuất hiện hóa thành khu vực hỏa diệm bùng cháy cuồn cuộn, bao trùm lấy thân thể của Tì Lư ở trong đó. Trong khu vực truyền ta tiếng nổ liên tiếp! Một lát sau, Thạch Mục giơ một tay lên, triệt lồi khu vực hỏa diễm. Kim quang dần sần tiêu tán, lộ ra thân ảnh của Tì Lư. Lúc này thoạt nhìn hắn vô cùng thê thảm, một tay một chân bỗng nhiên bị chặt đứt, thân thể ngã vào trong vũng máu, mặc dù vẫn còn khí tức, nhưng hiển nhiên đã yếu ớt như đèn càn dầu rồi, bị khu vực hỏa diệm của Thạch Mục bao trùm, cho dù là tu vi Thần Cảnh, cũng không có cách nào mảy may nhúc nhích được. Trong mắt của huyết long lóe lên một tia lãnh mang, thân hình lắc lư, lại một lần nữa bổ nhào về phía Thạch Mục đã hóa thành bạch viên, chớp mắt đã đến gần. Có điều lần này nó không dùng long trảo phát động công kích, mà là hé ra một miệng máu, từ trong đó phun ra một đạo huyết quang lớn, bề ngoài hiện ra một tầng huyết sắc hỏa diệm, vô cùng nhanh chóng hướng về phía bạch viên. Phiên Thiên Côn trong tay bạch sắc cự viên kim quang đại thịnh, quét ngang ra. Ầm ầm ầm! Dưới sự va đập của hỏa diễm bạch quang nổ tung ra, hóa thành một cỗ phong trụ hai màu vàng đỏ xông lên trời, ráng mây hai màu bay lượn vây quanh quang trụ. Hai cự thú cứ như vậy chém giết nhau trong không gian huyết sắc, tiếng nổ bên tai không dứt, từng đạo dư âm kinh khủng thỉnh thoảng lại bắn ra xung quanh, khuất cho không gian huyết sắc đến long trời lở đất. Hai con cự thú trong thời gian ngắn không phân cao thấp, ai cũng không làm gì được đối phương. Cự viên bạch sắc liên tục gầm thét, thi triển công kích sát chiêu càng lúc càng mạnh mẽ, thân hình của Lục Trảo Huyết Long đó mặc dù vô cùng khổng lồ, nhưng lại rất linh động. Thạch Mục từ từ trầm xuống, lúc này toàn thân phát ra băng lãnh, lượng lớn huyết minh chi khí đã dung nhập vào trong cơ thể của hắn. Để lại cho mình thời gian đã còn lại không bao nhiêu! Thế nhưng, Thủy Linh Tử ở đó vẫn không phát hiện ra nơi đặt pháp bảo của không gian huyết sắc, như vậy, hi vọng muốn phá cục này ra ngoài càng ngày càng xa vời. Tì Lư đứng ở phía xa, còn lại năm cái huyết long đang vây ở xung quanh hắn, đầu đuôi tương liên nối liền, trên dưới chạy đi, Sắc mặt hắn trấn định lại, trong ánh mắt lại cũng mơ hồ hiện lên một tia lo lắng. Đột nhiên, hắn nghiến răng, giống như ra quyết định gì đó. Như thấy trong miệng niệm lẩm bẩm, chợt chỉ một điểm về phía ngực, một luồng ánh sáng bay ra từ trong ngón tay, truyền vào trong ngực. Vù vù! Một đạo huyết quang chói mắt bỗng nhiên từ trong ngực hiện ra, nứt ra. Trong huyết quang tản phát ra khí tức âm hàn dày đặc, chính là Huyết Minh Chi Khí. Trên mặt Tì Lư lộ ra một tia thống khổ, có điều hắn lập tức nghiến răng nhịn xuống, mười ngón tay nhanh chóng bắn ra, từng đạo pháp quyết giống nhưng không cần pháp lực cũng vẫn được bắn ra, nhập vào trong huyết quang. Một khắc này, vô số phù văn huyết sắc bay ra từ trong huyết quang, hơn nữa biến đổi rất nhanh, trong chớp mắt đã hóa thành cái cối xay, tản phái ta từng cỗ khí tức Huyết Minh Chi Khí âm miệng Tì Lư bỗng nhiên dừng lại không đọc chú ngữ nữa, sau đó chỉ vào cự viên bạch sắc điểm ra một cái. Phù văn huyết sắc xung quanh hắn lóe lên ánh sáng toàn bộ đều biến mất không thấy tung tích, sau đó, đột nhiên xuất hiện xung quanh cự viên bạch sắc, giống như di chuyển trong nháy mắt. Thạch Mục cả kinh, đang muốn làm gì đó, có điều đã muộn rồi. Phù văn huyết sắc đó lóe lên ánh sáng, sau đó bắn ra vô cùng nhanh chóng nhập vào các nơi trên người cự viên. Ầm! Thạch Mục chi cảm thấy toàn thân trên dưới bị một trận đau đớn lạnh lẽo, ngay sau đó, một cỗ Huyết Minh Chi Khí âm lãnh cường đại rót vào trong người hắn, gần như trong chớp mắt xâm nhập vào tứ chi bách xương của hắn, sau đó kỳ kinh bát mạch nhanh chóng lưu chuyển. Thân thể của cự viên bạch sắc bỗng nhiên cứng đờ, một chút cũng không thể động đậy được, động tác cứng lại. - Chế rồi, sơ ý rồi! - Trong lòng Thạch Mục hoảng hốt, Lục Trảo Huyết Long thừa cơ hội này, há miệng to ra, phun ra một ngụm máu tươi, đánh vào trước ngực cự viên bạch sắc, đánh bay ra ngoài. Huyết quang nứt ra, hóa thành vô số huyết đao, chém ra vô số vết thương ở trong ngực Bạch Viên, máu tươi ùn ùn tuôn ra, nhanh chóng nhuộm đỏ cả nửa thân thể. Thạch Mục trong lòng trầm xuống, trong mắt chợp sát lên một tia tinh mang kinh người, đang muốn làm gì đó. Lúc này, trái tim hắn chợt đập đều xuống, huyết hải đột nhiên điên cuồng vận chuyển, phát ra một cỗ lực chiếm đoạt cực lớn. Huyết Minh Chi Khí trong người hắn đột nhiên chấn dộng, giống như vạn xuyên quy hải vạn con sông đều đổ ra biển, ùn ùn nhập vào trong huyết hải, bị nuốt vào. Khiến Thạch Mục không thể tưởng tượng nổi cảnh này! Thân thể cứng đờ của Bạch Viên trong nháy mắt liền khôi phục lại bình thường. Không chỉ như vậy, từng cỗ nguyên khí cường đại tuôn ra từ trong huyết hải, truyền vào các nơi trong thân thể, thân thể vỗ vì liên tiếp kịch chiến mà có chút mệt mỏi cũng nhanh chóng khôi phục. Thạch Mục sững sờ, trong lòng lập tức vô cùng vui vẻ. Huyết hải lại có thể chiếm đoạt Huyết Minh Chi Khí, cũng chuyển hóa thành tinh huyết nguyên khí của mình. Như vậy, hắn căn bản không cần phải e ngại Huyết Minh Chi Khí cái gì nữa, vả lại Huyết Minh Chi Khí này ngược lại còn trở thành thuốc bổ của hắn. - Huyết hải... lại có thể xoay chuyển càn khôn! Trong lòng Thạch Mục hưng phấn không thôi, cảm thấy trong thân thể tuôn ra từng cỗ lực lượng lớn, khiến cho hắn không nhịn được mà muốn vươn lên trời thét lên. Lục Trảo Huyết Long bỗng chốc đánh bay Cự Viên Bạch Sắc, mặc dù nó không biết vì sao Bạc Viên đột nhiên lại bất động, thế nhưng bản năng chém giết khiến nó cũng không dừng lại công kích được, phát ra một tiếng gầm thét hưng phấn, lại một lần nữa bổ nhào đến. Cái long trảo thứ sáu lớn nhất huyết quang đại thịnh, Đoan tiêm giáp ở phía trước bỗng nhiên dài ra gấp đôi, lóe lên huyết mang dày đặc, chụp vào đầu của Cự Viên Bạch Sắc, nhìn tình thế này là muốn nhanh chóng đánh vỡ đầu của Bạch Viên. - Muốn chết! Trong mắt Cự Viên Bạch Sắc lóe lên một tia hung quang, thân thể khổng lồ linh hoạt vô cùng gập xuống, lướt ngang qua cự ly mấy trăm trượng, tránh được một kích của long trảo. Tác giả Ngô Long Phi[ minh Trung Hoa đã trải qua 5000 năm lịch thuở Bàn Cổ khai thiên lập địa đến thời Tam Hoàng Ngũ Đế, lịch sử thời kỳ thượng cổ được lưu truyền qua những câu chuyện truyền thuyết. Lịch sử thời trung cổ bắt đầu từ triều đại nhà Hạ, qua mỗi một triều đại, lịch sử lại không ngừng được người đời sau thêm thắt, chỉnh lý, và được ghi chép lại trong các thể loại sách cổ như kinh điển, lịch sử, chư tử, văn tập, các tiểu thuyết thời Minh Thanh và các ghi chú của người xưa. Lịch sử hiện đại bắt đầu từ khi kết thúc triều đại nhà Thanh cho đến hiện người ngày nay do hạn chế về cảnh giới tư tưởng và nhận thức khoa học nên vẫn ôm giữ một thái độ nửa tin nửa ngờ đối với lịch sử cổ đại. Là người tu luyện, chúng ta biết rằng lịch sử quá khứ là do các đệ tử Đại Pháp khai sáng, nhưng trong quá trình phát triển của lịch sử chân thực, do sự can nhiễu của cựu thế lực mà lịch sử đã không còn hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của Chính Pháp tương lai nữa. Hơn nữa, trí huệ của cựu vũ trụ chỉ có thể cứu độ phó nguyên thần, cho nên lịch sử được cựu vũ trụ tạo ra này, người tu luyện chủ nguyên thần không nhất định có thể hiểu được, bởi vì nó không xảy ra tại thế giới mà chủ nguyên thần của chúng ta sinh sống, quá trình lịch sử đó trải qua tại không gian mà phó nguyên thần tồn Pháp tạo ra vũ trụ và lịch sử sinh tồn của chúng sinh trong vũ tầng thứ tu luyện của mình, tôi nhìn thấy vũ trụ này có một bộ lịch sử chân thực, đó chính là quá trình Chính Pháp mà Sư phụ khai quá trình tu luyện, ký ức của người tu luyện sẽ có thể dần dần được khai mở, những ký ức được khai mở này là hình thức công năng túc mệnh thông, cho phép chúng ta nhìn lại những sự kiện từng xảy ra trong lịch sử, tuy nhiên do sự tham dự của cựu thế lực mà những sự kiện này nếu như trong lịch sử thật sự có tồn tại thì cũng không còn thuần chính triều đại nhà Hạ, triều đình lập ra chức sử quan để ghi chép lại sự thay đổi của thiên tượng, địa lý, nhưng do mọi việc nhân sự trong triều đình đều do quân vương quyết định, nên các văn bản ghi chép cũng vì mục đích che giấu lỗi lầm của quân vương mà bớt đi tính chân thực. Là người tu luyện Đại Pháp, chúng ta cần phải nhìn nhận lịch sử một cách chính xác, những dữ kiện lịch sử mà chúng ta từng biết, dù là sự gợi ý từ không gian khác hay là đọc từ những ghi chép trong sách sử thời xưa, cũng không phải là lịch sử hoàn toàn thuần chính nữa. Đó là lịch sử được cựu vũ trụ dựng lên để phó nguyên thần tu luyện trong quá khứ. Quá trình Chính Pháp đã tu chính lại lịch sử bất thuần và bị bóp méo, đó là yêu cầu và sự đảm bảo cho cho vũ trụ hướng tới tương trình chính Pháp là sự triển hiện lịch sử chân thực của vũ sử như chuyển luân, xuân hạ thu đông, tuần hoàn lặp đi lặp lại. Lịch sử lại giống như quỹ đạo của hành tinh khi băng qua bầu trời đầy sao, vật lý học gọi là chu kỳ xoay chuyển của hành tinh. Nhìn từ góc độ tu luyện thì lịch sử vận hành chiểu theo quy luật của vũ trụ, thuận theo đặc tính của vũ trụ. Cổ nhân gọi là quan sát thiên tượng, thuận theo trời mà hành sự. Nếu như lệch khỏi quỹ đạo thì cần phải điều chỉnh lại, vật lý học gọi là tự xoay, nhìn từ góc độ tu luyện thì chính là hướng nội tu, vứt bỏ các tâm chấp trước của bản thân. Như vậy, trên thiên thượng sẽ không xảy ra va chạm, nơi con người cũng sẽ không có xung đại nhà Thanh là triều đại hoàng đế cuối cùng, việc Khang Hy truyền ngôi [cho Ung Chính] vẫn luôn là điều bí ẩn trong lịch hiểu rõ một sự việc thì phải nhìn từ góc độ Chính Pháp, bởi vì hết thảy mọi thứ trong lịch sử đều đến vì Chính Pháp. Nếu muốn hiểu rõ nguyên nhân thật sự của sự việc này thì cần phải nhìn lại toàn bộ lịch sử của triều sáng lập ra nhà Thanh là Nô Nhĩ Cáp Xích, người xây dựng triều Thanh là Hoàng Thái Cực, người đưa nhà Thanh lên làm chủ vùng đất Trung Nguyên là Đa Nhĩ 1583, Nô Nhĩ Cáp Xích kế thừa chức vụ Tả vệ chỉ huy sứ Kiến Châu Nữ Chân, ông đã dùng 13 bộ giáp sắt của cha để lại để trang bị cho binh 1616, Nô Nhĩ Cáp Xích xây dựng đất nước ở Hách Đồ A Lạp gọi là Hãn, lịch sử gọi là hậu hành thuận chuyển, kim sinh 1636, Hoàng Thái Cực định tên tộc là Mãn Châu, đổi quốc hiệu thành 1642, Hồng Thừa Trù bị bắt làm tù binh ở thành Tùng Sơn, sau đó giúp quân lính nhà Thanh tiến vào Trung Nguyên, rồi ông an định ở Giang Nam, xoa dịu mâu thuẫn giữa Mãn Thanh và dân tộc 1643, Hoàng Thái cực qua đời vì bệnh, Thuận Trị kế vị, Đa Nhĩ Cổn nhiếp đó quân Thanh vẫn chưa tiến vào Trung 1644, Đa Nhĩ Cổn phá được quan Sơn Hải, chỉ huy quân Thanh tiến vào Trung Nguyên, từ đó triều đại nhà Thanh thống lĩnh Trung xuất bao nhiêu thì được bấy nhiêu, sự phát triển của lịch sử cũng không nằm ngoài quy luật trước của Khang Hy là Nô Nhĩ Cáp đầu tiên tôi chuyển sinh đến Trung Quốc là vào triều qua công năng túc mệnh thông, lịch sử mà tôi nhìn thấy có hai tình huống, tình huống thứ nhất là tôi đứng ngoài cuộc, tôi nhìn thấy một chiếc đĩa lớn đang chuyển động, tình tiết trong phim chuyển động theo chiếc đĩa đó, tôi có thể biết được suy nghĩ của mỗi nhân vật trong phim, tôi cũng có thể biết tư tưởng của tôi trong phim đang nghĩ gì. Tình huống thứ hai là tôi đứng trong cuộc, tôi của hiện thực và tôi của quá khứ hợp thành một dĩ tôi biết được Sư phụ chuyển sinh thành Nô Nhĩ Cáp Xích là do tôi đã nhìn thấy một cảnh tượng Tôi là một đứa trẻ mới chào đời không lâu, nhưng ý thức lại vô cùng thanh tỉnh, khi đó tôi ngủ trong một cái lều lớn. Tôi có thể biết được nơi đây là miền bắc Trung Quốc, từng cơn gió lạnh thổi dưới chân lều, Nô Nhĩ Cáp Xích đang nghiên cứu địa đồ cùng với mấy tướng lĩnh để chuẩn bị tác từ góc độ tu luyện cá nhân, Hồng Thừa Trù là phân thân của Hoàng Thái Cực, phân thân không phải là chủ thể, phân thân cũng phân biệt chủ nguyên thần và phó nguyên thần. Điều này có thể giải thích vì sao Hồng Thừa Trù khi bị bắt ở thành Tùng Sơn đã nhiều lần không chịu hàng, nhưng sau khi gặp Hoàng Thái Cực liền nói “Ngài là chủ sinh mệnh của tôi tại thế gian”, rồi khấu đầu xin Thừa Trù thực ra là đầu hàng bản thân mình, không hổ thẹn với danh dự phẩm hạnh của mình, người đời sau không biết sự việc chân thực nên đã thêm thắt, đoán mò để tạo dựng câu chuyện về một đời đồng thời chuyển sinh thành mấy người, khai sáng lịch sử, kết duyên cùng chúng có nhiều công lao xây dựng triều Đại Thanh trong đời trước, nên đời này Khang Hy được lên ngôi hoàng thượng khi mới tám tuổi, nhìn từ góc độ tu luyện thì chính là nhờ tích đức đời trước mà đời sau được thừa đời sau rất khó hiểu việc Khang Hy truyền ngôi vua [cho Ung Chính], giới sử học đã đưa ra nhiều giả thuyết suy đoán, nhưng đều không đủ sức thuyết phục và cũng còn nhiều sơ hở. Cũng có không ít bộ phim khai thác chủ đề này, nhưng đều không có cái nhìn thấu đáo và sâu sắc đứng trên giác độ lịch sử. Từ góc độ tu luyện mà xét thì chính là chúng sinh muốn biết sự thật lịch tiên chúng hãy tìm hiểu về Ung Chính [con trai của Khang Hy], người đã chào đời và tu luyện trong tiệm bài viết “Ung Chính quay lại thế gian để đắc Pháp”, một đệ tử trẻ tự xưng là Ung Chính chuyển sinh ở Đài Loan và kết duyên với một phi tần của ông. Theo tôi đoán, vị đệ tử trẻ này đời trước ở Trung Quốc đã tu luyện trong Phật giáo, sau khi khai ngộ liền biết được bản thân mình chính là Dận Chân tên húy của Ung Chính, nhưng anh không biết mình chỉ là một phó nguyên thần, vì để kết duyên với quý phi này nên đã chuyển sinh đến Đài Loan. Do anh đã tu hành khai ngộ trong một đời gần nhất, nên đời này anh được tu luyện trong tiệm ngộ, anh chính là Ung Chính – vị hoàng đế siêng năng, cần kiệm nổi tiếng trong lịch sử Trung bài “Hồi tưởng quá khứ, trân quý hôm nay” và “Nguồn gốc của quốc hiệu Đại Thanh”, có một đồng tu nói rằng anh là Ngạch Diệc Đồ, đã từng phò tá Nô Nhĩ Cáp Xích đi chinh chiến, sau khi chết, nguyên thần ly thể trở về núi Côn Luân, chúng Thần an bài xong kịch bản thì cho anh chuyển sinh thành hoàng đế Ung Chính [trong lịch sử của một không gian đặc định]. Vị Ung Chính chuyển thế này chỉ để hưởng phúc báo, không được phú cho tài trị chưa từng gặp hai người cùng xưng là Ung Chính này, điều này nói lên rằng tôi và họ không có duyên và cũng không có ân oán gì. Nguyên thần của họ khi xưa và chủ nguyên thần đời này của tôi không ở trong cùng một không gian. Trong quá trình tu luyện chính Pháp, tôi đã biết có ba vị Ung ức về mối duyên phận giữa tôi và Khang HyLần này tôi nhìn thấy một cảnh tượng có chính mình trong đó Khang Hy và Thập Tứ A Ca đều đội mũ vàng, mặc áo giáp vàng, trông vô cùng oai phong, lẫm liệt. Họ cưỡi ngựa tiến lên phía tượng này gắn với sự kiện lịch sử Thập Tứ A Ca được phong làm Đại tướng quân vương, lúc đó ông đang cùng phụ hoàng tiến lên trước duyệt Tứ A Ca nhìn thấy cảnh cờ quạt bay phấp phới, áo giáp binh đao khí thế rợp trời, lại có phụ hoàng đi cùng nên trong lòng cảm thấy rất tự hào “Ta sẽ một tay nắm toàn bộ binh quyền, quét sạch thiên hạ, để trở thành bậc đế vương.” Khang Hy bỗng quay đầu lại nói với Thập Tứ A Ca “Đời này con phải phò tá Tứ A Ca [Dận Chân].” Thập Tứ A Ca vô cùng kinh ngạc “Sao phụ hoàng lại biết trong lòng ta nghĩ gì nhỉ?”Lặng người một lúc, Thập Tứ A Ca quan sát kỹ phụ hoàng, một luồng thiện niệm trào dâng trong tâm, rồi hóa thành một chữ “hiếu”. Bách thiện hiếu vi tiên Trăm điều thiện, hiếu là đầu tiên.Trong lịch sử thời thượng cổ, Sư phụ từng là vua Nghiêu. Còn đời trước của Thập Tứ A Ca Dận Trinh là Đa Nhĩ Cổn, trong lịch sử xa xôi hơn nữa, ông là vua Thuấn nổi tiếng với lòng hiếu thuận. Thiện niệm về phương diện hiếu thuận của ông rất mạnh, nên chỉ cần chút điểm hóa là ông liền hiểu ra và tuân Hy là một người đã khai ngộ, ông có công năng có túc mệnh thông và tha tâm thông, ông biết được đời trước của Thập Tứ A Ca là ai. Đại tướng quân vương là một danh hiệu rất đặc lịch sử này không có nhà sử học nào biết được, cũng không có ai ghi đó Tứ A Ca Dận Chân cũng không biết Khang Hy đã an bài như vậy. Đời đó ông là một người tu luyện, hơn nữa là người tu luyện trong tiệm ngộ. Ông cho rằng sứ mệnh của đời này là chiểu theo an bài kế thừa ngôi đó mọi người đều tu luyện phó nguyên thần, và vẫn chưa có khái niệm cựu thế lực. Chiểu theo an bài đó mà làm, ông cho rằng không 13 tháng 11 năm 1722, Khang Hy qua đời tại Sướng Xuân giới sử học có lưu truyền câu chuyện như thế này, kể rằng [Tứ A Ca] Dận Chân dẫn theo con trai Hoằng Lịch đến gặp Khang Hy tại Sướng Xuân Viên, Khang Hy rất thích Hoằng Lịch nên ông đồng ý để Dận Chân lên ngôi [hiệu là Ung Chính]. Thực ra sự việc này là có thật, còn lý do là hư cấu, Khang Hy biết được rằng Hoằng Lịch [sau này là Càn Long] sẽ kế vị Ung Chính, cho nên mới truyền ngôi cho Ung 13 tháng 11 năm 1722, Dận Chân ba lần tiếp kiến thỉnh an Khang Hy, Khang Hy không công khai tuyên bố Dận Chân là người kế vị hợp Chân mang vào một bát canh sâm. Sự việc này người đời sau vĩnh viễn không hiểu Khang Hy tinh thông y đạo, ông nghiên cứu rất sâu về y học và dược học, ông biết bốc thuốc và vẫn luôn phản đối dùng nhân sâm để bồi bổ, nhưng ông đã uống hết bát canh sâm này. Bởi vì Sư phụ muốn cứu độ đệ tử Đại Pháp trong tương đến cuối cùng, lịch sử vẫn đang khảo nghiệm tâm tính của Tứ A Ca, Tứ A Ca đời đó là người tu luyện và là tu luyện phó nguyên Hy qua đời không lưu lại di chiếu chỉ định Tứ A Ca kế vị, cả trong các văn tự Mãn Thanh và Trung văn đều không lưu lại. Cái được gọi là di chiếu của Khang Hy được lưu lại là ngụy tạo. Ông cũng không có khẩu dụ về việc truyền cả những chỗ mê của lịch sử đều cần giải quyết trong quá trình Chính quá trình Chính Pháp, cựu thế lực muốn Sư phụ lưu lại ở nước Pháp, nhưng Ngài lại đến Mỹ ẩn lịch sử được tiết lộKhi còn ở Trung Quốc, tôi đã nhìn thấy một số cảnh tượng mà dựa vào đó có thể phán đoán rằng tôi là chủ nguyên thần của Thập Tứ A Ca Dận đó, tôi ở cùng với một vài đồng tu, họ đời trước đều từng là các hoàng tử của Khang Hy. Tôi có thể xác định được họ là Bát A Ca, Cửu A Ca, Tứ A Ca. Tứ A Ca trong đời này là nữ, tôi biết cô ấy là phó nguyên thần của Tứ A Ca năm xưa, một phó nguyên thần tinh thông Phật pháp. Về sau trong quá trình tu luyện, tôi nhìn thấy được lai lịch của cô ấy là một vị vương của một đại khung to lớn, hơn nữa lại là chân thân của một người nổi tiếng trong Phật giáo. Cũng vì sự xuất hiện của cô, tôi mới nhìn thấy cảnh tượng triều đại nhà Thanh, ký ức của tôi được khai mở là để giúp đỡ, bảo hộ cô ấy đến nước lịch sử, vị đồng tu này đã có duyên với tôi, cô ấy chính là Tứ A Ca [Dận Chân] mà Sư phụ muốn tôi phò tá. Tuy nhiên, còn có hai cảnh tượng mà tôi vẫn chưa ngộ được hết. Một cảnh tượng là ngôi hoàng thượng của triều Thanh tách ra làm hai nửa, rồi dần dần hợp thành một. Quả thực sau khi Tứ A Ca lên ngôi kế vị, ông đã tạo ra sự chia cắt trong triều đình nhà nhiên, quá trình Chính Pháp đang cải chính lại đoạn lịch sử này. Trên con đường tu luyện Chính Pháp mà Sư phụ an bài, chúng ta đã nối tiếp duyên phận và lý giải lại đoạn lịch sử sử lặp lại như xuân hạ thu đông, nhưng không hoàn toàn lặp lại tất khi gặp lại các vị A Ca đó, tôi đã có một giấc mơ rất kỳ lạ, trong mơ Sư phụ nói với tôi “Biến hóa của thiên tượng đã diễn ra rồi, con có thể đến nước Mỹ.” Lúc đó, chín đại hành tinh trong phạm vi tam giới đã hình thành một biến hóa của thiên tượng, mắt thường có thể nhìn thấy. Thiên nhân hợp nhất. Khi đó tôi vẫn chưa ngộ ra điều năm sau, tôi đến Mỹ, khi được trực tiếp nghe Sư phụ giảng Pháp tôi mới thật sự hiểu ra, những việc mà đệ tử Đại Pháp làm trong người thường đều đối ứng và thúc đẩy sự biến hóa của thiên cảnh tượng khác là khi tôi ở Mỹ, tôi nhìn thấy rất nhiều đệ tử Đại Pháp ở trên sân khấu đang chuẩn bị cho một buổi biểu diễn, lúc này trên không trung có tiếng Pháp âm vang dội của Sư phụ truyền đến, phần lớn mọi người đều nghe được rằng “Màn kịch lớn 5000 năm, Thần Vận đã mở màn.” Nhưng tôi lại nghe thấy một hàm ý khác, bỗng dưng tôi hiểu được hàm ý của việc vua Khang Hy truyền ngôi vị và việc tên của các hoàng tử khi xưa đều có chữ này, một đồng tu ở bên cạnh hỏi tôi “Anh vừa nghe thấy Sư phụ nói gì vậy? Có phải anh nghe thấy hàm ý khác trong lời Sư phụ nói không?” Người hỏi tôi câu này lại cũng là Tứ A Ca trong lịch sử, theo tôi phán đoán thì vị này là chủ nguyên thần của Tứ A nói với anh ấy “Ý nghĩa mà tôi nghe thấy giống với anh nghe thấy.” Anh ấy lại nói với tôi “Hai người chúng ta kết làm huynh đệ nhé!” Tôi lập tức hiểu ra, anh ấy đã từng chuyển sinh thành Lưu Bang. Tôi liền nói với anh “Đời này tôi không thể kết huynh đệ với anh được, hãy tu luyện cho tốt nhé.”Dù tôi biết sinh mệnh của anh ấy chính là chủ nguyên thần của Tứ A Ca, nhưng trước đây tôi lại chưa từng gặp mệnh quả thực vô cùng phức tạp, một chủ nguyên thần có đến bốn hoặc năm phó nguyên thần. Chủ nguyên thần và phó nguyên thần tồn tại trong các không gian khác nhau, diễn những vai diễn khác nhau, và cũng kết những mối nhân duyên khác khi nhân duyên đời trước kết thúc, lúc chuyển sinh lại dựa vào các mối nhân duyên gặp gỡ khác nhau để thực hiện những nguyện ước đã lập trong lịch sử. Qua câu chuyện này có thể ngộ được rằng một nhân vật nổi tiếng trong lịch sử có thể chuyển sinh thành mấy người trong đời này, giống như có đến mấy vị Ung Chính đã đề cập ở đó, rất nhiều học viên nói rằng mình từng là người nổi tiếng nào đó trong lịch sử, kỳ thực có phải là người đó hay không, cần căn cứ vào quá trình tu luyện Chính Pháp và sứ mệnh lịch sử mà người đó gánh vác để phán đoán. Vậy thì lý do tại sao những câu chuyện về luân hồi hay những tình huống thực tế mà các đệ tử Đại Pháp gặp phải lại không giống với những ghi chép trong sử sách chính thống, người thường không hiểu Pháp lý thì khó mà lý giải kỳ đầu tu luyện, tôi còn gặp những chuyện kỳ lạ hơn, ví như tôi biết có năm vị Nhạc Vân, hai vị Đường Huyền Tông, hai vị Triệu Vân, hai vị Hạng Vũ, hai vị Dương Ngọc Hoàn, ba vị Hằng Nga, bốn vị Tôn Đại Vân thứ nhất mà tôi biết là một phụ nữ ở Vũ Hán, Trung Quốc. Nhạc Vân thứ hai là Tiểu Liên. Nhạc Vân thứ ba là một vị đồng tu làm trong ngành truyền thông. Nhạc Vân thứ tư nghe nói ở thân tôi cũng từng chuyển sinh thành Nhạc Vân. Khi đó, tôi nghĩ mãi mà không ra, thậm chí chạy đến không gian khác hỏi Sư phụ “Con không hiểu sao một người trong lịch sử lại đồng thời chuyển sinh thành mấy người trong hiện tại? Rốt cuộc làm thế nào để phân biệt chủ nguyên thần?”Sư phụ trả lời bằng một nụ học Pháp mà tôi đã hiểu ra và phân biệt từng nhìn thấy ba cảnh tượng, cảnh thứ nhất là khi mới bắt đầu tu luyện, buổi tối tôi thường nằm mơ thấy Sư phụ, Ngài dẫn tôi về quê nhà ở Thương Dương. Nhìn thấy khung cảnh thân quen đó, chiếc giường gỗ mà tôi từng ngủ trên đó, không kìm được nỗi chua xót trong tâm mà nước mắt tuôn trào. Đó là ngôi nhà nghèo khổ, thanh đạm của Nhạc tượng thứ hai là trong lúc tôi đạt trạng thái tiệm ngộ cao độ, khi đả tọa nguyên thần ly thể đột phá lên không gian cao tầng, thật ra chính là trở về nhà nơi thiên thượng. Ở tầng thứ rất cao tôi nhìn thấy Sư phụ, bên cạnh Ngài còn có tám vị Đại kim cương, một người trong đó hợp thập nói với Sư phụ Á Vân Đế đã trở phụ nói với tôi “Cuối cùng thì con đã trở về, hãy về thăm nhà trước đi.”Tôi liền tiến nhập vào không gian ấy đó là một thế giới huy hoàng, tráng lệ. Có năm vị đế vương chủ trì, đối ứng với ngũ đế trong Tam hoàng ngũ đế ở nhân gian. Từ trong cảnh giới đó nhìn xuống bên dưới, 5000 năm lịch sử nhìn thấy trong một cái liếc này Sư phụ lại nói với tôi “Con vẫn phải tu lên trên.”Lần đó trong trạng thái tiệm ngộ cao độ, tôi biết được Pháp danh của tôi trong một cảnh giới trên thiên thượng là Á Vân Đế, đối ứng với một vị vương trong Tam hoàng ngũ đế tại cõi nhân gian. Trong lịch sử luân hồi tôi từng chuyển sinh thành Triệu Vân, Nhạc Vân và Cao Vân, trong không gian khác đối ứng với Vân được an bài hạ thế chiểu theo một câu đối Vân Long xung thiên thứ ba tôi nhìn thấy mình và Sư phụ vào thời Nam Tống, trong một đại sảnh với những cột trụ gỗ trạm trổ hoa văn, Nhạc Vân nói với Nhạc Phi “Hiện giờ phụ thân tu hành ra sao rồi?” Nhạc Phi nói “Tiền vô cổ nhân” xưa nay chưa từng có ai đạt được như ta.Nhạc Vân nói “Phụ thân có đạo đức, tâm tính cao thượng, công phu cao thâm, thần thông quảng đại, phụ thân có thể trảm hết những tham quan nịnh thần trong triều đình. Cớ sao cứ phải nhẫn chịu chứ?”Nhạc Phi trầm ngâm không nói, lát sau mới trả lời “Con nên đọc những điều ghi chép trong kinh Phật.”Nhạc Vân nghĩ trong lòng “Kinh Phật thì có liên quan gì đến mình, triều đình đang hỗn loạn vậy mà không ai có thể trị được sao?”Cảnh tượng thay đổi, tiểu binh dắt ngựa, Nhạc Vân cưỡi ngựa ra khỏi này tôi thấy một cảnh tượng rất gần một người trẻ tuổi ăn mặc giống thợ săn, trốn trong một rừng cây ven đường, đang giương cung muốn ám sát Nhạc Vân. Tôi thấy được cảnh tượng này thông qua công năng túc mệnh thông, tôi trong không gian hiện thực hiểu rất rõ rằng người này là một con cóc tinh đầu thai thành, đời này hắn ta chuyển sinh thành người để tìm Nhạc Vân báo này trong rừng cây lại hiện ra ba vị lão Đạo, họ là sư phụ trong đời trước của Nhạc Vân, đời này họ đến để bảo hộ vị lão Đạo chỉ tay về phía binh sĩ dắt ngựa cho Nhạc Vân, người binh sĩ đó tự dưng cứ chạy tới chạy lui, vừa khéo che mất tầm ngắm của con cóc ngoài cuộc nhìn thì thấy là an bài, người trong cuộc thì cho là ngẫu tinh không còn cách nào khác đành hạ cung tên, nhìn Nhạc Vân dần dần đi chuyện mà tôi thông qua tu luyện nhìn thấy này không hề được ghi chép lại trong lịch xong, tôi cảm thấy bùi ngùi, lịch sử không đơn giản như biểu hiện bề mặt, Nhạc Phi năm xưa tâm tính đã vô cùng cao, bây giờ nhìn lại, lúc đó ông đã đạt đến cảnh giới rất cao, ông biết được tất cả những việc mình làm đều là vì để lưu lại văn hóa cho vũ trụ. Hơn nữa, bên cạnh Nhạc Vân lại có nhiều cao nhân bảo hộ ông, mà bản thân ông cũng không trình phát triển của lịch sử nếu không có sự bảo hộ của Thần thì cũng không thể bước đi đến bước cuối cùng được. Xem ra trong quá trình lịch sử tưởng chừng giản đơn, có biết bao nhiêu sinh mệnh đang tham dự vào mà chúng ta có thể nhìn thấy hoặc thì người nào trong quá trình Chính Pháp đã chứng thực Pháp và triển hiện hết thảy những gì của lịch sử, thì người đó chính là sinh mệnh nguyên thủy thực sự. Chỉ có Sư phụ – người khai sáng con đường tu luyện Chính Pháp – mới có thể nhìn rõ hết thảy. Cũng chỉ có tu luyện Đại Pháp mới có thể biết rõ được mọi bí ẩn của những ân oán trong lịch địa phục minh, chân tướng đại hiểnSự việc này đã được cựu thế lực an bài hoàn chỉnh, nhờ học Pháp mà tôi biết tâm lai thế gianĐắc Pháp dĩ tại tiên“Liễu nguyện”, Hồng NgâmDịch nghĩaCùng một tâm ý đến thế gianTrước đây đã đắc Pháp“Hoàn tất thệ nguyện”, Hồng NgâmTrong quá trình Chính Pháp, Sư phụ dần dần khai mở ký ức của tôi, cho tôi biết được trước khi hạ thế tôi đã nghe Sư phụ giảng Pháp trên thiên thượng, định ra những việc cần làm trong thời kỳ Chính Pháp. Những việc nơi người thường là chiểu theo an bài tiên thiên mà làm. Nhận thức và lý giải đối với Pháp cũng có nhân tố tiên thiên bên trong cảnh giới tu luyện của tôi, Chuyển Pháp Luân là Pháp, đồng thời cũng là quá trình lịch sử viên dung của vũ trụ thành trụ hoại Thanh trong lịch sử hiện nay là nước 1972, một nhà máy ở Pháp nhập khẩu quặng uranium ấy. “Bài giảng thứ nhất”, Chuyển Pháp LuânCâu này đã nói lên lai lịch của triều Thanh trong giai đoạn lịch sử quá trình tu luyện Chính Pháp, ở Đại Lục tôi đã gặp Tứ A Ca, Ngũ A Ca, Bát A Ca và Cửu A Ca. Ở Indonexia tôi gặp Tam A Ca. Tam A Ca năm xưa bận rộn với công việc bên ngoài, đời này anh ấy vẫn chuyên chú vào việc chỉnh lý các câu chuyện văn hóa Thần Pháp chúng ta có thể biết được, sinh mệnh ngoài chủ nguyên thần ra còn có phó nguyên thần, một sinh mệnh đã làm sự việc cụ thể gì trong lịch sử, thì chính người đó phải gánh vác trách nhiệm tương ứng. Có rất nhiều điều đã thất truyền; có rất nhiều điều không thất truyền, đang lưu truyền trong dân gian. “Bài giảng thứ bảy”, Chuyển Pháp LuânLịch sử luôn lấy hình thức nào đó để bảo tồn chân Chính chết, xác thực là do Lã Tứ Nương thần tử, nguyên thần sinh. Chú giải của người biên tập “Nguyên thần” là phó nguyên thần, “thức thần” chỉ chủ nguyên thần.Đây là lịch sử của Phong Thần diễn nghĩa do cựu vũ trụ khai Pháp phá bỏ hết thảy chỗ mêĐa Nhĩ Cổn là người có công lao to lớn trong việc đưa Đại Thanh vào làm chủ Trung Nguyên, nhưng vào thời của Ung Chính ông lại bị cầm tù, buồn rầu, khổ não, sống cô quạnh đến hết đời. Sau đó ông chuyển sinh đến đảo Corse của Pháp làm chỉ huy pháo binh, rồi lên làm hoàng đế nước Pháp. Ông là phó nguyên thần của Napoleon Bonaparte. Điều này cũng đã được thừa nhận ở phương lúc tôi ngồi đả tọa đã nhìn thấy thiên sứ hát về giai đoạn lịch sử này, tiếng hát như sau “Lịch sử của Thánh kinh bảo tồn năm, giờ đây được mở ra vì ngài.”Sau đó tôi nhìn thấy cảnh tượng mình chuyển sinh ở phương tây Napoleon Bonaparte đội chiếc mũ hình thuyền đang chỉ huy chiến 2014, tôi đến nước Pháp, đứng trước phần mộ của Napoleon Bonaparte tại điện Invalides, chấm dứt mối ân oán thời nhà sử thiên cổ như nước chảy, vật đổi sao dời ngay trước mắt, vứt bỏ ân oán vì chúng sinh, đời này ta là người tu từ đăng 06-01-2016 Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn

xoay chuyen can khon